Mấy hôm nay đọc bài về mẹ bầu trầm cảm mà mình rơi nước mắt….
Theo WHO : “Trầm cảm là 1 rối loạn tâm thần phổ biến, đặc trưng bởi sự buồn bã, mất đi hứng thú hoặc khoái cảm, cảm thấy tội lỗi hoặc tự hạ thấp giá trị bản thân, bị rối loạn giấc ngủ hoặc ăn uống và kém tập trung.
Trầm cảm có thể kéo dài hoặc tái phát nhiều lần, làm suy giảm đáng kể khả năng làm việc, học tập hoặc khả năng đương đầu với cuộc sống hằng ngày. Trường hợp nặng nhất, trầm cảm có thể dẫn đến tự tử. Ở mức độ nhẹ, bệnh có thể được hổ trợ chữa trị không cần dùng thuốc. Mức độ vừa và nặng, người bệnh cần hổ trợ điều trị bằng thuốc kết hợp liệu pháp tâm lý”
Có những người thụ động và rồi dần mất kết nối với cuộc sống và cộng đồng. Tự suy diễn mình mắc bệnh tâm lý nhưng thực chất không phải như vậy chỉ là họ đang trốn tránh hiện thực.
Có những người nhìn rất bình thường, sinh hoạt bình thường nhưng họ lại kìm nén trong mình một căn bệnh có thể khi bọc phát hoặc không kìm nén được nữa sẽ dẫn đến tự sát. Hoặc sẽ dẫn tới trạng thái mất cân bằng cảm xúc hay còn gọi là trạng thái lưỡng cực nó như là bạn đang vui như quẩy bar xong rồi bạn có thể khóc như sắp chết .
Bệnh trầm cảm không chỉ nằm trong giai đoạn phụ nữ nhạy cảm nhất như trước hoặc trong hoặc sau quá trình mang thai, mà bất kì ai cũng có thể bị. Từ trẻ em cho đến người già .
Trầm cảm gây tổn thương thần kinh và tâm lý. Hậu quả đi kèm là hệ miễn dịch và các yếu tố bên trong cơ thể hoàn toàn mất khả năng chống cự với thế giới bên ngoài.
Và nhiều người coi thường người bị bệnh tâm lý cũng như có thái độ xa lánh họ hoặc thương hại họ rất ảnh hưởng đến bệnh trạng của họ.
Đối với người trầm cảm, họ cảm nhận được sâu sắc đâu là yếu tố CẢM XÚC thật sự và họ cần nhiều TÌNH YÊU lẫn sự CHIA SỚT, BAO DUNG từ những người xung quanh để thoát ra khỏi căn bệnh nguy hiểm này.
Họ cần một biện pháp chữa trị TẬN GỐC từ bên trong TÂM HỒN và TRÍ NÃO. Chứ không phải là những biện pháp tạm thời như thuốc tây mà bác sĩ kê, họ không cần mọi người đối xử nhẹ nhàng 1 cách gượng gạo.
Mình cũng từng mong muốn chữa được căn bệnh này bởi vì mình cũng là một người mắc bệnh nhưng không biết mình bị bệnh.
Có điều cuộc sống này còn rất nhiều điều hạnh phúc và đáng sống. Để bước ra thế giới trầm cảm cần có một niềm tin vững mạnh vào bản thân và phương pháp chữa trị cho tâm hồn như Thiền, cơ thể như Châm cứu và không thể thiếu việc Tập Thể dục và ăn uống một cách đều đặn. Nếu bạn nào bị nặng thì có thể gặp bác sĩ y học cổ truyền để dùng thuốc Bắc là tốt nhất. Nếu có thể thì nuôi thêm một em Pet để cảm nhận được tình yêu thương và sự chăm sóc.
Vì cuộc hành trình này tuỳ theo từng người, từng giai đoạn có những người ở trạng thái quá nặng có thể mất cả mấy năm để chữa. Có những người nhẹ thì 1,2 năm tuy nhiên nếu họ sống tích cực và luôn tin yêu bản thân lẫn cuộc sống thì sẽ nhanh chóng trở lại trạng thái cân bằng.
Mình không học tâm lý học, mình nói theo trải nghiệm và cách mình tự chữa lành bản thân kèm sự giúp đỡ từ rất nhiều những người thân, anh chị bạn bè xung quanh mình.
Mong ai đó đọc bài này và sẽ tìm thấy niềm tin trong cuộc sống để vượt thoát đau khổ bên trong bản thân mỗi người .
Hãy đi nhiều nơi trải nghiệm thiên nhiên, thoát khỏi 4 bức tường, thoát khỏi những kì thị của chính bản thân, của xã hội để TÌM LẠI CHÍNH MÌNH.
Niềm tin mạnh mẽ nhất nằm trong chính bạn chứ không phải từ bất kì điều gì bên ngoài mà bạn vẫn hi vọng.
Mình có xem một clip khá hay về ” Mindfulness-Chánh niệm “.
Mình để link bên dưới mọi người xem để hiểu thêm nhé.
#tramcam #mebautramcamsausinh #mindfulness #zenlife #trầmcảm #tamlyhoc
See Translation