Tiếng ca ngày cũ xa rồi
Còn nghe trong gió vẳ́ng lời sầu ly
Lời bi ca vọng mênh mông
Một đời sương lộng bềnh bồng tơ vương
Người đi một đỗi đoạn trường
Trăm năm chỉ thoáng vô thường mà thôi
Nhớ người sông nước ngẩn ngơ
Tiếng ca ngày cũ bây giờ còn đây
Cung đàn lỡ nhịp hao gầy
Sao nghe nức nở đắng cay mấy đường
Dặm buồn khói sóng mù sương
Người đi cách trở lệ vương ngóng chờ
Không gian chùng lạnh ơ thờ
Vắng người xưa ấy tiếng tơ nặng sầu
Tiếng em từ cõi điêu tàn
Ngàn năm chôn chặt cung đàn lặng tênh
Lúc cao vút trời rộng thêm
Đưa dòng máu chảy về tim não nùng
Tiếng em vẳng giữa thinh không
Mà nghe chua xót nghìn trùng cách xa
Thương người lỡ vận tài hoa
Cũng đành một kiếp mây sa cuối dòng.
No Comments Yet!
You can be first to leave a comment